Osip Mandelstam sinh năm 1891 trong một gia đình Do Thái ở Warsaw. Năm 1911 ông cùng các nhà thơ Nikolai Gumilev và Sergey Gorodetsky lập nên trường phái thơ Acme và xuất bản tập thơ đầu năm 1913. Năm 1922 ông kết hôn với Nadezhda Khazina và chuyển đến Moskva, nơi ông kiếm sống bằng công việc phê bình và dịch thuật. Năm 1933 ông viết một bài thơ giễu nhại Stalin, dẫn đến việc bị bắt giữ và kết án đi đày trong năm sau đó. Trong làn sóng Đại thanh trừng 1936–1938, ông bị bắt lần thứ hai và bị kết án năm năm tù vì “các hoạt động phản cách mạng.” Ông qua đời ở trại trung chuyển Vtoraya Rechka gần Vladivostok vào tháng 12 năm 1938.
Hãy lấy để làm vui từ hai lòng bàn tay anh
Một chút nắng và một chút mật
Như những con ong của Persephone ra lệnh.
Không thể tháo một chiếc thuyền không buộc,
Không thể nghe thấy cái bóng đi giày lông,
Không thể vượt qua nỗi sợ trong cuộc đời rậm.
Cho chúng ta chỉ còn lại các nụ hôn,
Các nụ hôn đầy lông như những con ong nhỏ
Chết đi, sau khi chúng bay ra khỏi tổ.
Chúng rù rì trong miền hoang trong suốt của đêm,
Quê hương chúng – rừng rậm dãy Taygetus,
Thức ăn chúng – cây cỏ phế, bạc hà, thời gian.
Hãy nhận để làm vui món quà man rợ của anh,
Một chiếc vòng cổ khô không có gì đặc biệt
Từ những con ong chết đã biến mật thành nắng.
Osip Mandelstam, “Возьми на радость из моих ладоней” (1920).
Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.