Anna Akhmatova sinh năm 1889 ở Odessa. Năm 1910 bà kết hôn với nhà thơ Nikolai Gumilev và cùng chồng và các nhà thơ như Osip Mandelstam và Sergey Gorodetsky lập nên trường phái thơ Acme. Năm 1912 bà xuất bản tập thơ đầu và chỉ trong chín năm bà cho ra đời thêm bốn tập thơ khác. Năm 1918 bà ly hôn với Gumilev và kết hôn với Vladimir Shileyko cho đến khi ly dị năm 1926, trong khi Gumilev bị Cheka hành quyết năm 1921. Bà có thêm một mối tình nữa với Nikolai Punin, người qua đời trong Gulag năm 1953. Thơ của Akhmatova bị chính quyền cấm xuất bản cho đến năm 1940, rồi một lần nữa sau khi Thế chiến II kết thúc. Hai tuyển tập thơ của bà được xuất bản trở lại vào các năm 1958 và 1961, nhưng phải đến năm 1987 tác phẩm vĩ đại của bà về cuộc Đại thanh trừng, Requiem, mới được xuất bản ở Liên Xô. Thay vì chọn cuộc sống lưu vong như nhiều nhà thơ cùng thời, bà ở lại Leningrad cho đến khi qua đời năm 1966.
Tôi đã mơ ít hơn về anh ta, ơn Chúa.
Anh ta tôi không còn thấy ở khắp nơi.
Trên con đường trắng sương mù đã phủ,
Những cái bóng trên mặt nước đã trôi.
Và tiếng chuông cả ngày ngân mãi
Trên dải đất mênh mông cánh đồng cày.
Từ đằng xa nghe vang rền hơn cả
Là Tu viện thánh Jonah vọng đến đây.
Những bụi tử đinh hương tôi đang cắt
Những cành đã héo của hôm nay;
Dọc bức tường thành của công sự cổ,
Hai thầy tu bước chậm rãi, hai thầy.
Thế giới thân thương, dễ hiểu và xác thịt,
Cho tôi, kẻ mù, xin người hãy hồi sinh.
Tâm hồn tôi đấng vua trời đã chữa
Bằng sự bình yên lạnh giá của vô-tình.
Kiev, 1912
Anna Akhmatova, “Стал мне реже сниться, слава Богу” (1912).
Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.