Charles Simic (1938–2023) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, và giải Wallace Stevens năm 2007.
Đức Mẹ Đồng Trinh đi chân trần
Giữa những bãi mìn.
Bà bế một ông già trên tay
Như một đứa trẻ khóc rú.
Trái đất là một viện dưỡng lão.
Judas là y tá đêm,
Đổ những cái bô xuống sông Jordan,
Trói người bằng xích chó.
Ông già kia có hai cái gốc cụt làm chân.
Thánh Peter đẩy xe đẩy đến
Chất đầy thảm bay.
Chúng không phải thảm bay.
Chúng là những đống tã đẫm máu.
Ba nhà thông thái đứng quanh
Lấy lưỡi lê cậy móng tay.
Ông già đưa cho Mary Magdalene nhỏ
Một mảnh gương vỡ.
Cô trốn trong nhà xí của nhà thờ.
Khi khát, cô liếm
Hơi nước trên tấm gương.
Còn lại Joseph. Joseph tội nghiệp,
Đứng trần truồng giữa tuyết.
Ông chỉ có một con chuột
Để chất các va li của mình lên.
Con chuột sẽ không chạy vào hốc của nó.
Ngay cả khi những đèn pha sáng lên
Trên các tháp canh
Và bắt quả tang họ đứng đó.
Charles Simic, “Begotten of the Spleen,” Classic Ballroom Dances (George Braziller, 1980).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.