Wisława Szymborska (1923–2012) là nhà thơ người Ba Lan. Bà được trao giải Goethe năm 1991, giải Nobel văn chương năm 1996, và Huân chương Đại bàng Trắng của Ba Lan năm 2011.
Người ta lúc nào đó đều có một người thân qua đời,
giữa tồn tại và không tồn tại
họ bị buộc phải chọn cái sau.
Thật khó chấp nhận đây là một sự thật tầm phào,
được đưa vào dòng sự kiện,
theo đúng quy trình:
sớm muộn gì cũng phải có trong danh sách,
vào buổi tối, ban đêm, hoặc sáng sớm;
và rõ ràng như một mục từ trong một mục lục,
một điều khoản trong một bộ luật,
như một ngày ngẫu nhiên
trên lịch.
Nhưng đó là quyền và hành của tự nhiên.
Đó, một cách tùy tiện, là điềm báo của nó, là lời amen.
Đó là sổ sách dụng cụ của nó, là sự toàn năng.
Và chỉ thảng hoặc
nó cho ta một ân huệ nhỏ –
nó cho ta gặp những người đã khuất của chúng ta
trong giấc ngủ.
Wisława Szymborska, “Everyone Sometime,” Map: Collected and Last Poems, trans. Clare Cavanagh and Stanisław Barańczak (Houghton Mifflin Harcourt, 2015).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.