Marina Tsvetaeva sinh năm 1892 ở Moskva, con gái của một giáo sư nghệ thuật và một nghệ sĩ piano. Bà xuất bản tập thơ đầu năm 1910 và kết hôn với nhà thơ Sergei Efron năm 1912. Năm 1917 Efron gia nhập lực lượng Bạch vệ và trong khoảng thời gian hai người bị chia cắt trong cuộc nội chiến Nga, Tsvetaeva đã có những mối tình ngắn ngủi với Osip Mandelstam và Sofia Parnok. Năm 1922 bà đoàn tụ với Efron ở Berlin, rồi chuyển tới Praha và định cư ở Paris năm 1925 cho đến khi trở về Moskva năm 1939. Năm 1941 Sergei Efron bị hành hình; Tsvetaeva tự vẫn.
Tôi không nghĩ, không phàn nàn, tranh luận.
Không chợp mắt chiêm bao.
Không khao khát mặt trời, hay mặt trăng, hay biển,
Hay một con tàu nào.
Tôi không thấy giữa các bức tường này nóng,
Khu vườn xanh làm sao.
Tôi không chờ cái món quà đã trông ngóng
Và mong mỏi từ lâu.
Cả buổi sáng lẫn tiếng chuông leng keng tàu điện
Không mang lại niềm vui.
Tôi sống, không thấy ngày, quên năm tháng
Quên cả thế kỷ dài.
Trên cái chừng như một sợi thừng cứa gần đứt
Tôi – nhỏ bé một vũ công.
Tôi là chiếc bóng của bóng ai khác. Tôi – kẻ mộng du
Của hai mặt trăng đen.
13 tháng 7, 1914
Marina Tsvetaeva, “Не думаю, не жалуюсь, не спорю” (1914).
Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.