Jorge Luis Borges (1899–1986) là nhà văn và nhà thơ người Argentina, một nhân vật chủ chốt trong nền văn chương tiếng Tây Ban Nha với những tác phẩm đã trở thành điển phạm của châu Mỹ Latin trong thế kỷ XX. Sách của ông bắt đầu được dịch và xuất bản rộng rãi ở Mỹ và châu Âu sau khi ông được trao giải Prix International cùng Samuel Beckett năm 1961. Danh tiếng quốc tế của ông cũng được củng cố bởi các giải de Cervantes năm 1969 và giải Jerusalem năm 1971, bên cạnh sự bùng nổ của các nhà văn Mỹ Latin thuộc thế hệ sau trong những năm 1960 và 1970.
Đó là tình yêu. Tôi sẽ phải trốn hoặc chạy.
Các bức tường lao ngục của nó lớn dần, như trong một giấc mơ hãi hùng. Chiếc mặt nạ đẹp đã thay đổi, nhưng lúc nào cũng thế nó là chiếc duy nhất. Có ích gì cho tôi những tấm bùa hộ mệnh của tôi nữa: sự thực hành văn chương, cái uyên bác mơ hồ, sự học nghề những từ mà phương Bắc khắc nghiệt đã dùng để hát về biển cả và các thanh kiếm của nó, tình bạn thanh bình, các hành lang của Thư viện, những điều bình thường, những thói quen, tình yêu trẻ của mẹ tôi, cái bóng lính của những người đã khuất của tôi, đêm bất tận, hương vị của giấc ngủ?
Ở bên em hay không ở bên em là thước đo thời gian của tôi.
Bây giờ cái bình vỡ tan trên nguồn nước, bây giờ người đàn ông tỉnh dậy trước tiếng chim hót, bây giờ những kẻ nhìn ra cửa sổ đã tối sầm lại, nhưng bóng tối chưa mang lại bình yên.
Đó là tình yêu, tôi biết: nỗi lo âu và sự nhẹ nhõm khi nghe thấy giọng em; sự chờ đợi và ký ức, nỗi hãi hùng của việc sống từ nay về sau.
Đó là tình yêu với những thần thoại học của nó, với những phép thuật nhỏ bé vô dụng của nó.
Có một góc phố tôi không dám bước qua.
Các đạo quân đã bao vây tôi, các bầy.
(Căn phòng này không thật; cô ấy chưa từng thấy nó.)
Tên của một người phụ nữ đã chỉ điểm tôi.
Một phụ nữ khiến tôi đau đớn khắp thân mình.
Jorge Luis Borges, “El amenazado,” El oro de los tigres (Emecé Editores, 1972).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.