Charles Simic (1938–2023) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, và giải Wallace Stevens năm 2007.
Bất kỳ đám đông nào cũng có một hai kẻ sát nhân.
Họ vẫn chưa ngờ đến số phận của họ.
Các cuộc chiến được bắt đầu để khiến cho họ dễ dàng
Giết người đàn bà kia đang đẩy xe đẩy trẻ con.
Các con vật trong sở thú không giấu nỗi lo.
Chúng đi đi lại lại trong lồng hoặc né xa chúng ta
Lắng nghe điều gì chúng ta vẫn chưa thể nghe thấy:
Những người thợ đóng quan tài đang nện đinh.
Những trái dâu tây đã đến mùa
Cả hành lá và cải củ cũng vậy.
Một chàng trai mua hoa hồng, một người khác
Thả hai tay đạp xe giữa dòng xe cộ.
Lão già đang khom người trên lề đường để mửa,
Hãy đưa mi đến nơi khốn khổ của riêng mi.
Bầu trời hoàng hôn đỏ rực với những hòn than nướng.
Một cái găng dày thò qua đống lửa sau chúng ta.
Charles Simic, “Memories of the Future,” That Little Something (Houghton Mifflin Harcourt, 2008).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.