Boris Pasternak (1890–1960) là nhà thơ và nhà văn người Nga. Ông được trao giải Nobel văn chương năm 1958.
“Vừa mới sơn, vui lòng không chạm” –
Tâm hồn không được bảo ban,
Và ký ức – lấm tấm đôi bắp chân, đôi má,
Và đôi tay, đôi mắt, cái mồm.
Tôi yêu em hơn mọi vận may và bất hạnh,
Vì điều ấy tôi yêu em,
Rằng ánh sáng vàng cũng trở nên trắng
Hơn cả trắng, khi em tiến lại gần.
Và bóng tối của tôi, em, tôi thề có Chúa:
Cách nào đấy sẽ trở nên sáng ngời:
Trắng hơn chao đèn, hơn cả cơn mê sảng,
Hơn cả chiếc gạc trắng trán tôi!
Boris Pasternak, “Не трогать” (1917).
Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.