Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Những buổi hẹn đầu tiên” – Arseny Tarkovsky

Arseny Tarkovsky sinh năm 1907 ở Yelisavetgrad (nay là Kropyvnytskyi, Ukraine) và đến Moskva năm 1923, làm việc cho một tờ báo và xuất bản những bài thơ đầu tiên. Đến cuối những năm 1930 ông đã trở thành một dịch giả nổi bật của các nhà thơ tiếng Turkmen, Gruzia, Armenia và Ả Rập. Trong Thế chiến II ông làm phóng viên chiến trường cho tờ Báo động Chiến đấu của Quân đội Liên Xô và được trao Huân chương Sao đỏ năm 1943. Ông xuất bản tập thơ đầu năm 1962 và qua đời ở Moskva năm 1989. Ông được truy tặng giải Giải thưởng Nhà nước Liên Xô năm 1989.

Những buổi hẹn đầu tiên

Từng khoảnh khắc chúng ta gặp gỡ
Chúng ta đã ăn mừng, giống như Lễ Hiển Linh,
Chỉ riêng ta trên cả thế gian. Em mạnh mẽ
Và bay bổng hơn một cánh chim,
Xuống cầu thang, giống như sự chóng mặt,
Em chạy một lúc hai nhịp và tôi em dẫn
Qua tử đinh hương ẩm ướt vào lãnh địa của em
Ở phía bên kia của tấm gương.

Khi màn đêm xuống, tôi được ban
Cho một ân sủng, các cánh cổng của ban thờ
Mở ra, và trong bóng tối tỏa sáng
Và từ từ cúi xuống một sự trần truồng,
Và tỉnh dậy, tôi sẽ nói
“Phước ban cho em!” – và tôi biết
Sự ban phước của tôi là xấc xược: Em đã ngủ,
Hoa tử đinh hương từ chiếc bàn vươn ra
Để chạm vào mí mắt em bằng sắc xanh của vũ trụ,
Và mí mắt em, được sắc xanh chạm vào,
Chúng lặng yên, và bàn tay em ấm.

Trong tinh thể, những dòng sông đập,
Những ngọn núi mịt mù hơi, biển lấp lánh,
Và em cầm quả cầu trong tay,
Một quả cầu pha lê, và em ngủ trên ngai,
Và – Chúa lòng lành! – em là của tôi.
Em tỉnh giấc và em biến đổi
Những từ vựng của con người hằng ngày,
Và lời nói được tiếp đến tràn đầy
Một sức mạnh vang dội, và từ em tìm ra
Ý nghĩa mới của nó và nghĩa của nó là vua.

Mọi thứ trên thế gian biến đổi, ngay cả
Những thứ đơn giản – cái chậu, cái bình – khi
Nước, nhiều lớp và vững chắc,
Đứng giữa hai ta, như thể đang canh gác.

Chúng ta được dẫn đến một điểm đến không biết.
Các thành phố được xây bởi phép mầu,
Như những ảo ảnh, rẽ ra cho chúng ta đi.
Cỏ bạc hà nằm rạp dưới chân chúng ta,
Và những chú chim đã cùng ở trên đường,
Và những chú cá lội ngược dòng trên sông,
Và bầu trời trải rộng trước mắt…

Khi lần theo dấu chúng ta là số phận,
Như một gã điên cầm dao cạo trong tay.

Arseny Tarkovsky, “Первые свидания” (1962).

Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on June 24, 2025 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

Design a site like this with WordPress.com
Get started