Vladimir Nabokov sinh năm 1899 ở St Petersburg. Ông viết các tác phẩm đầu bằng tiếng Nga, nhưng nổi tiếng nhất với những cuốn tiểu thuyết viết bằng tiếng Anh mà nổi bật là Lolita. Ngoài tiểu thuyết, ông còn sáng tác truyện ngắn, thơ, kịch, và dịch nhiều tác phẩm tiếng Nga sang tiếng Anh, trong đó có Eugene Onegin của Pushkin. Nabokov qua đời ở Thụy Sĩ năm 1977.
Trời đã tối. Ngài đã bị hành hình. Rời khỏi Gôlgôtha
đám đông đi xuống, uốn lượn qua các cây ô liu,
như một con rắn chậm;
và các bà mẹ nhìn theo khi xuống đồi, vào màn sương,
Gioan khẩn khoản, dìu
bà Maria tóc bạc, khiếm đảm.
Anh sẽ đỡ bà xuống giường, chính mình nằm xuống,
và sẽ lắng nghe qua giấc ngủ đến sáng
những nức nở và mệt mỏi của bà.
Nếu Kitô đã ở lại với bà, làm thợ mộc và hát,
thì sao? Nếu sự cứu chuộc của chúng ta không xứng
với những giọt nước mắt ấy thì sao?
Con Thiên Chúa sẽ sống lại, ánh hào quang bao quanh;
ở ngôi mộ, ngày thứ ba, một thị kiến sẽ gặp các phụ nữ
đã mua thứ nước thơm vô ích;
Tôma sẽ cảm nhận được da thịt sáng ngời,
từ hơi thở của những phép lạ thế gian sẽ phát điên,
và nhiều người sẽ bị đóng đinh.
Maria, cơn mê sảng của những người đánh cá
thì việc gì đến bà! Trên nỗi đau của bà ngày tháng
vô hình lướt qua, và không ngày thứ ba,
không ngày thứ một trăm Ngài sẽ đáp lại tiếng bà gọi,
đứa con đầu lòng da ngăm, người đã nặn những con sẻ
dưới nắng, ở Nadarét.
Vladimir Nabokov, “Мать” (1925).
Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.