Boris Pasternak (1890–1960) là nhà thơ và nhà văn người Nga. Ông được trao giải Nobel văn chương năm 1958.
Chẳng tốt đẹp gì làm người nổi tiếng.
Đấy không phải cái tôn cao một con người.
Chẳng việc gì phải lập kho văn khố,
Trước những bản thảo phải nháo nhào.
Mục tiêu của sáng tạo là tận hiến,
Không phải ầm ĩ, không phải thành công.
Thật xấu hổ, chẳng chút gì ý nghĩa
Làm một câu thế gian sẵn trên mồm.
Phải sống làm sao mà đừng giả dối,
Làm sao cho đến lúc lâm chung
Nghe được tiếng gọi của tương lai tới,
Thu được tình yêu của không gian.
Và phải để lại những khoảng trống
Nơi số phận, không phải trang giấy kia,
Các chốn, các chương một đời sống
Gạch chân ra, đánh dấu ở bên lề.
Và đắm mình vào cõi không tăm tiếng,
Ở nơi đó giấu những bước chân đi,
Như một vùng đất ẩn trong sương sớm
Không thể nhìn ra một thứ gì.
Những kẻ khác trên vệt đường sống
Sẽ lần theo từng bước chân anh,
Nhưng phân biệt thất bại và chiến thắng
Bản thân anh tuyệt đối không cần.
Và không được, dẫu chỉ một chút,
Lùi bước khỏi khuôn mặt chính mình,
Mà hãy làm sao sống, sống và chỉ thế,
Sống và chỉ thế, cho đến cùng.
Boris Pasternak, “Быть знаменитым некрасиво” (1956).
Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.