Marina Tsvetaeva sinh năm 1892 ở Moskva, con gái của một giáo sư nghệ thuật và một nghệ sĩ piano. Bà xuất bản tập thơ đầu năm 1910 và kết hôn với nhà thơ Sergei Efron năm 1912. Năm 1917 Efron gia nhập lực lượng Bạch vệ và trong khoảng thời gian hai người bị chia cắt trong cuộc nội chiến Nga, Tsvetaeva đã có những mối tình ngắn ngủi với Osip Mandelstam và Sofia Parnok. Năm 1922 bà đoàn tụ với Efron ở Berlin, rồi chuyển tới Praha và định cư ở Paris năm 1925 cho đến khi trở về Moskva năm 1939. Năm 1941 Tsvetaeva tự sát; Sergei Efron bị hành hình.
Con rắn dưới lòng đất bò,
Nó bò, mang theo người.
Và mỗi người – với
Một tờ báo (với
Bệnh eczema!) Một cái
Tật nhai, sự tiêu xương báo.
Những kẻ nhai gum,
Những người đọc báo.
Ai – người đọc? Một ông già? Vận động viên?
Lính? Không đường nét, không mặt,
Không năm. Các bộ xương – bởi không
Mặt: chỉ có độc tờ báo!
Mà – cả Paris
Đeo từ trán tới rốn.
Thôi nào, cô gái!
Kẻo lại sinh
Ra một kẻ đọc báo.
Lắc – “sống với chị gái” –
Lư – “đã giết cha mình!” –
Lắc lư – sự vô nghĩa
Họ uống đầy say sưa.
Việc gì với các quý ông ấy –
Bình minh và hoàng hôn?
Những kẻ nuốt cái rỗng không,
Những người đọc báo!
Báo – hãy đọc: sự vu khống,
Báo – hãy đọc: sự tham ô.
Mỗi cột báo – một lời phỉ báng.
Mỗi đoạn – một thứ tởm…
Ôi, các người sẽ bước ra với cái gì
Dưới ánh: ngày Phán xét cuối!
Những kẻ bắt sự chớp nhoáng,
Những người đọc báo!
Đi rồi! Mất rồi! Tuyệt chủng!
Nỗi sợ của người mẹ đã xưa.
Mẹ! Máy in của Gutenberg
Còn khiếp hơn bột của Schwartz!
Thà là đến nghĩa trang,
Còn hơn vào nhà thương chảy mủ
Của những kẻ gãi ghẻ,
Những kẻ đọc báo!
Ai đang làm thối rữa con cái chúng ta
Đương tuổi xuân đẹp nhất?
Những kẻ trộn máu tươi,
Những kẻ viết báo!
Ở đây, các bạn, – ở nơi khác
Mạnh mẽ hơn trong những dòng này! –
Thế, tôi đã nghĩ, khi
Với một bản thảo trong tay
Tôi đứng trước mặt
– Chẳng có chỗ nào trống hơn! –
Tức, trước cái mặt-không-mặt
Của một tên chủ biên
Báo chí dơ bẩn.
Vanves, 1–15 tháng 11, 1935
Marina Tsvetaeva, “Читатели газет” (1935).
Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.