Octavio Paz (1914–1998) là nhà thơ người Mexico. Ông được trao giải Miguel de Cervantes năm 1981, giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1982, và giải Nobel văn chương năm 1990.
Chúa tể của sự chóng mặt,
con diều hâu
đơn độc trên cao,
vẽ một dấu hiệu
ngay lập tức
tan biến vào ánh sáng, vào không khí.
Ương ngạnh, từ bình minh đến hoàng hôn,
nó lặp lại điều đó.
Vô tình nó vạch ra
một câu hỏi:
quyền lực có phải tự do,
tự do có phải định mệnh?
Ánh sáng và không khí.
Octavio Paz, “Acertijo,” Árbol adentro (Seix Barral, 1987).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.