Giorgos Seferis (1900–1971) là nhà thơ người Hy Lạp. Ông được trao giải Nobel văn chương năm 1963.
Gửi họa sĩ Diamandí
Con cú nhỏ vẫn luôn luôn ở đó
đậu trên khóa cửa vào nhà thờ thánh Mámas,
bị giao mù cho mật ong của mặt trời
ở đây hay ở nơi khác, bây giờ, trong quá khứ:
nó nhảy múa với nhịp điệu như thế vào mùa thu.
Các thiên thần vén mở bầu trời
và một hình nhân bằng đá với cặp mày vồng
nhìn vu vơ từ một góc mái nhà.
Rồi thầy tu xuất hiện: mũ, áo, thắt lưng da,
và bắt đầu trang trí quả bầu.
Ông bắt đầu ở cổ: những cây cọ, vảy cá, các vòng.
Rồi, giữ cái bụng tròn bằng một bàn tay rộng,
ông thêm tên gian nông, gian thương, tên thợ xay gian và kẻ vu khống,
mụ đàn bà ghét trẻ con và ả nữ tu đồi bại,
và dưới đáy, gần như ẩn đi, con giun không ngủ.
Tất cả thật đẹp, một chuyến dạo chơi.
Nhưng cái gàu quay bằng gỗ – cái “alakátin” –
đang say ngủ dưới bóng cây óc chó
nửa dưới đất nửa dưới nước,
tại sao anh lại cố đánh thức nó dậy?
Anh đã thấy nó rên rỉ thế nào. Và tiếng rên ấy,
rút ra từ các dây thần kinh cổ xưa của khu rừng,
tại sao anh gọi nó là giọng của quê hương?
George Seferis, “Details on Cyprus,” George Seferis: Collected Poems – Revised Edition, trans. Edmund Keeley and Philip Sherrard (Princeton University Press, 1995).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.