Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Schopenhauer khóc” – Adam Zagajewski

Adam Zagajewski (1945–2021) là nhà thơ, nhà văn, nhà tiểu luận người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 2004 và giải Heinrich Mann năm 2015.

Schopenhauer khóc

Phải, cùng một Schopenhauer (1788–
1860), tác giả của Thế giới với tư cách là ý lực
và biểu hiện
, người khám phá ra trò lừa
của tự nhiên và âm nhạc của các tinh cầu. Sau này
sẽ có người gọi ông là nhà giáo dục. Chẳng có gì xảy ra
bởi vì chẳng có gì xảy ra. Chỉ là một
đứa trẻ, một đứa nhóc, trông hơi giống
một phụ nữ ông từng quen thời trẻ,
tuổi trẻ không tồn tại – nó mỉm cười với ông
một cách vô ích, là, có lẽ
một tác nhân của tự nhiên.
                                                      Tháng Chín, chẳng quan trọng,
không còn mở các trái tim nữa, chỉ trái đất
dần dần cứng lại.
                                  Ông về nhà, khóa
mình vào, lẻn khỏi một người hầu. Ổ khóa
trượt trơn tru. Có lẽ nó cũng tham gia
vào âm mưu. Ông khóc. Thân hình nhỏ bé
của triết gia vĩ đại, lục địa thứ bảy, run rẩy.
Chiếc ghi lê của ông. Cái cổ hồ cứng.
Đôi má vàng. Chiếc áo choàng nâu.
Tất cả những thứ thừa thãi này run rẩy,
như thể những quả bom đã rơi rồi
xuống Frankfurt. Nỗi cô đơn của ông, dệt mau,
mỏng như thứ vải lanh của Hà Lan, run rẩy.

Adam Zagajewski, “Schopenhauer’s Crying,” Tremor: Selected Poems, trans. Renata Gorczynski (Farrar, Straus and Giroux, 1985).

Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on August 12, 2025 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

Design a site like this with WordPress.com
Get started