Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991.
Giọng nói đầu vang lên vào khoảnh khắc sâu thẳm nhất trước bình minh, vừa cùn vừa sắc, như một nhát dao. Rồi từng phút trôi qua những tiếng thì thầm dâng lên xuyên qua thân cây của đêm.
Dường như chẳng còn hy vọng gì hết cả.
Cái gì vật lộn giành ánh sáng thì mong manh chết người.
Và khi trên chân trời xuất hiện hình ảnh cắt ngang đẫm máu của một cái cây, lớn đến không tưởng và thực sự đau đớn, chúng ta đừng quên chúc phúc cho phép mầu.
Zbigniew Herbert, “Dawn,” Selected Poems of Zbigniew Herbert, trans. Bogdana and John Carpenter (Oxford University Press, 1977).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.