Pablo Neruda (1904–1973) là nhà thơ người Chilê. Ông được trao giải Nobel văn chương năm 1971 cho “một thứ thơ […] đã làm sống lại định mệnh và những ước mơ của một châu lục.”
Hỡi cô gái vô tâm, con gái của thiên đường,
hãy giúp tôi trong giờ phút cô đơn này
bằng sự thờ ơ trực tiếp như một thứ vũ khí của cô
và cảm giác lạnh lùng của quên lãng.
Một thời gian toàn thể như một đại dương,
một vết thương bối rối như một sinh linh mới,
bao trùm lấy cái rễ kiên cường của hồn tôi,
vào chính giữa sự tự tin của tôi nó cắn.
Một nhịp đập dày rung chuyển trong tim tôi
như một con sóng tạo thành từ tất cả con sóng,
và cái đầu tuyệt vọng của tôi ngoi lên
trong một nỗ lực của cú nhảy và của cái chết.
Có gì đó thù địch run rẩy trong lòng tin chắc của tôi,
mọc lên từ chính nguồn của những giọt nước mắt,
giống như một cây cứa lòng và cứng
được tạo nên từ những chiếc lá đắng bị xiềng.
Pablo Neruda, “Tiranía,” Residencia en la tierra (Ediciones del Árbol, 1935).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.