Friedrich Hölderlin (1770–1843) là nhà thơ người Đức.
Cha ta đã lang thang, trên Gotthard,
Nơi những giòng sông, xuống,
Có lẽ tới Etruria, ngang,
Và những con đường thẳng
Cũng băng qua tuyết,
Đến Olympus và Haemus
Nơi Athos đổ bóng,
Đến những hang động ở Lemnos.
Song thoạt đầu
Từ những khu rừng của Indus
Ngạt ngào hương thơm
Cha mẹ ta đã đến.
Song tổ tiên
Đã bay qua biển cả,
Nghĩ sắc, và mái đầu vàng của vua
Đã trầm ngâm
Về sự huyền bí của nước,
Khi đỏ rực các đám mây bốc hơi
Phía trên con thuyền và các con thú
Lặng câm nhìn nhau
Nghĩ đến thức ăn, song
Thế nhưng các ngọn núi đứng yên,
Chúng ta sẽ ở đâu?
Hươu.
Đá thì tốt cho đồng cỏ,
Cái khô, thì để uống.
Song cái ướt thì để ăn.
Nếu ai muốn ở,
Hãy ở cạnh những bậc thang,
Và nơi có một ngôi nhà nhỏ lơ lửng
Bên dòng nước, mi hãy ngụ.
Và cái mi có, là
Hít lấy hơi thở.
Bởi chưng nếu có ai
Đưa nó lên vào ban ngày,
Y sẽ thấy lại nó trong giấc ngủ.
Bởi nơi đôi mắt bị che,
Và đôi chân bị trói,
Ở đó mi sẽ tìm thấy nó.
Bởi nơi mi nhận ra,
Friedrich Hölderlin, “Der Adler” (1803).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.