César Vallejo (1892–1938) là nhà văn, nhà thơ, và nhà soạn kịch người Peru.
Mỗi sợi ruy băng lửa
tôi ném trong sự tìm kiếm Tình yêu
rung lên giữa những bông hồng buồn thảm,
sinh tôi vào lễ táng của một đêm-trước.
Tôi không biết tiếng trống mà trong đó tôi tìm
sẽ là tiếng thở dốc của đá,
hay sự ra đời vĩnh cửu của trái tim.
Trải dài về phía đáy của các sinh linh
có một trục siêu căng thẳng, một đường dọi sâu.
Sợi chỉ số phận!
Tình yêu sẽ hướng quy luật như vậy của cuộc sống
về phía tiếng nói Con người;
và sẽ cho chúng ta sự tự do tối thượng
trong một sự biến-thể xanh thẳm, đức hạnh,
chống lại cái mù và cái định mệnh.
Xin cho trong mỗi con số hãy đập,
bị cầm tù trong các bình minh mong manh,
một Jesus vĩ đại hơn từ một Lòng Đỏ vĩ đại khác!
Và rồi… Đường kẻ khác…
Một Báp-tít dõi theo, dõi theo, dõi theo…
Và, cưỡi trên một đường cong vô hình,
một bàn chân tắm trong màu tím.
César Vallejo, “Líneas,” Los heraldos negros (1919).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.
Pingback: “Các đường kẻ” – César Vallejo – Daniela Tran