Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Bầu trời thấp” – Mahmoud Darwish

Mahmoud Darwish sinh năm 1941 ở làng al-Birweh, Palestine. Ông rời Israel đến Moskva năm 1970 và sống lưu vong ở nhiều nơi, bao gồm Cairo, Beirut, và Paris, trước khi trở về Ramallah năm 1996. Tác giả của hơn hai mươi tập thơ, ông qua đời ở Houston năm 2008.

Bầu trời thấp

Có một tình yêu bước trên đôi bàn chân lụa
hạnh phúc với sự xa lạ của nó trên phố,
một tình yêu nhỏ, tội nghiệp, ướt sũng mưa bay
nó tràn cả qua người đi đường:
Các món quà của tôi lớn hơn chính tôi
hãy ăn lúa mì tôi
và uống rượu của tôi
vì bầu trời tôi là ở trên vai tôi và mặt đất của tôi là của em…

Em có ngửi thấy mùi máu rạng của hoa nhài
và nghĩ đến tôi
rồi đợi cùng tôi một chú chim đuôi xanh
không tên?

Có một tình yêu tội nghiệp nhìn đăm đăm xuống sông
đầu hàng trước sự gọi họp: Mi chạy đi đâu
hỡi con ngựa nước?
Biển cả sẽ sớm nuốt lấy ngươi,
nên hãy chậm rãi bước đến cái chết ngươi chọn,
hỡi con ngựa nước!

Em có phải là đôi bờ của tôi
và nơi ấy như nó phải thế
bước nhẹ trên những ký ức em?
Em thích những khúc ca nào
những khúc ca nào? Những khúc
nói về cơn khát của tình yêu
hay là về một thời gian đã mất?

Có một tình yêu tội nghiệp và đơn phương,
lặng lẽ và bình thản, nó không làm vỡ
tinh thể của ngày em chọn
cũng không thắp một ngọn lửa giữa đêm trăng lạnh lẽo
trên chiếc giường của em,
em không cảm thấy nó khi em khóc vì một nỗi sợ,
thứ biết đâu thế chỗ nó,
em không biết phải cảm thấy gì khi em ôm lấy
chính mình trong vòng tay em!

Em muốn những đêm nào, những đêm nào
và màu gì đôi mắt ấy em mơ
khi em mơ?
Có một tình yêu tội nghiệp và song phương,
nó làm giảm số lượng của những kẻ tuyệt vọng
và nâng cao ngai vàng của những chú bồ câu ở cả hai bên.
Vậy thì em, em phải tự mình dẫn
mùa xuân thoăn thoắt này đến với người em yêu.
Thời gian nào em muốn, thời gian nào
tôi có thể thành người thi sĩ của nó, chỉ như thế: mỗi khi nào
một phụ nữ đi đến bí mật của nàng trong đêm
nàng tìm thấy một thi sĩ bước đi trong những ý nghĩ mình.
Mỗi khi nào một thi sĩ lặn vào tâm hồn mình
anh tìm thấy một phụ nữ trút áo trước bài thơ anh…

Rồi cuộc lưu đày nào em muốn?
Em sẽ đi cùng tôi, hay em sẽ đi một mình
nhân danh em như một cuộc lưu đày
tô điểm lưu đày bằng lấp lánh hào quang?

Có một tình yêu lướt qua ta
mà ta không hề để ý,
nó cũng chẳng biết, và ta cũng chẳng hiểu
cớ sao một bông hồng trên bức tường xưa lại biến ta thành những kẻ trốn chạy
và cớ sao một cô gái khóc ở trạm xe buýt,
cắn một quả táo rồi vừa khóc vừa cười:
Chẳng gì hơn, chẳng gì hơn
một con ong đã luồn qua máu tôi…

Có một tình yêu tội nghiệp, nó nhìn ngắm
những người qua đường thật lâu, và chọn lấy
vầng trăng non trẻ nhất trong họ: Em đang cần
một bầu trời thấp,
hãy làm bạn của tôi để bầu trời mở rộng dung chứa
sự ích kỷ của hai kẻ không biết
tặng những đóa hoa của mình cho ai…
Biết đâu nó đã phải là tôi, biết đâu
đã phải là chúng ta và chúng ta đã không để ý

Có một tình yêu…

Mahmoud Darwish, “Low Sky,” The Butterfly’s Burden, trans. Fady Joudah (Copper Canyon Press, 2007).

Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on September 26, 2025 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

Design a site like this with WordPress.com
Get started