Aleksandr Blok (1880–1921) là nhà thơ người Nga.
Một cô gái trong đồng ca nhà thờ, cô hát
Về tất cả những kẻ mỏi mệt nơi đất xa,
Về tất cả những con tàu đã ra ngoài khơi kia
Về tất cả những kẻ đã quên tiệt hạnh phúc.
Giọng cô cất lên, lên mái vòm bay vút,
Và một tia sáng rọi xuống bờ vai trắng ngần,
Và trong bóng tối người ta dõi theo xem,
Lắng nghe chiếc váy trắng hát trong tia sáng.
Chừng như họ ngỡ, sẽ có niềm vui sướng,
Rằng đã về nước lặng tất cả những con tàu,
Rằng ở nơi đất lạ tất cả những mái đầu
Mỏi mệt đã tìm ra một cuộc đời tươi sáng.
Và giọng ca rất ngọt và tia sáng rất mảnh,
Chỉ ở trên cao, nơi cổng điện ban thờ,
Các Bí ẩn nhận vào, – một đứa trẻ khóc cho
Cho tất thảy sẽ không một ai trở lại nữa.
tháng 8, 1905
Aleksandr Blok, “Девушка пела в церковном хоре” (1905).
Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.