Octavio Paz (1914–1998) là nhà thơ người Mexico. Ông được trao giải Miguel de Cervantes năm 1981, giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1982, và giải Nobel văn chương năm 1990.
Trước màn đêm không thân xác
tự xé toạc và ôm lấy mình
nỗi buồn đơn độc
Ý nghĩ đen và hạt giống cháy
Nỗi buồn của lửa đắng và nước ngọt
nỗi buồn đương chiến tranh
Sự sáng rõ của những nhịp đập bí mật
cây với cái cuống trong suốt
nỗi buồn thức
Im lặng ban ngày hát ban đêm
nói với tôi và nói một mình
nỗi buồn vui
Đôi mắt của khát bầu ngực của muối
bước vào giường tôi và bước vào giấc mơ tôi
nỗi buồn đắng
Nỗi buồn con chim uống máu tôi
lấp đầy mong đợi giết chết màn đêm
nỗi buồn sống
Nhẫn của sự vắng mặt
bông hướng dương của mong đợi và tình yêu thức
tòa tháp của nỗi buồn
Trước màn đêm cái khát sự vắng mặt
một nắm lớn sự sống
nguồn suối của nỗi buồn
Octavio Paz, “Lámpara,” Salamandra (J. Mortiz, 1962).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.