Constantine P. Cavafy (1863–1933) là nhà thơ người Hy Lạp.
Anh bước vào quán cà phê nơi họ thường đến cùng nhau. –
Chính ở đây, ba tháng trước bạn anh đã bảo:
“Chúng mình nghèo quá. Chẳng có lấy một xu dính túi
mới phải đến chỗ này – những chỗ rẻ tiền nhất ở đây.
Có chuyện này em phải nói thẳng, em không đi cùng anh
được nữa. Có người khác đã theo đuổi em rồi.”
Cái người khác đó đã hứa cho cậu ta hai bộ com lê
cùng vài chiếc khăn bằng lụa. Để níu cậu ta trở lại
anh đã chạy vạy khắp nơi và xoay được hai chục đồng.
Cậu ta quay lại với anh vì hai chục đồng;
nhưng bên cạnh đó cũng vì sự thân mật trước kia,
vì tình yêu xưa giữa họ và những cảm xúc cũ.
Cái “người khác” đó là một kẻ dối trá một gã bần tiện:
hắn chỉ may cho cậu ta độc một bộ com lê
mà đấy là phải đòi mãi, phải nài nỉ cả ngàn lần.
Nhưng giờ cậu đã không còn muốn những bộ com lê nữa,
cậu đã không còn muốn những chiếc khăn lụa nữa,
hai mươi đồng cũng không hai mươi hào cũng không.
Họ đã chôn cậu hôm Chủ nhật, lúc mười giờ sáng.
Họ đã chôn cậu hôm Chủ nhật: còn chưa được một tuần.
Trên quan tài tồi tàn của cậu anh đặt những bông hoa
những bông hoa trắng, đáng yêu, rất hợp với cả
vẻ xinh trai của cậu và với tuổi hai mươi.
Khi buổi tối anh bước vào – vì anh có chút chuyện
một công việc thiết yếu – bước vào quán cà phê
nơi họ thường đến cùng nhau: một lưỡi dao trong tim anh,
quán cà phê tối tăm nơi họ thường đến cùng nhau.
1929
C. P. Cavafy, “Lovely White Flowers,” C. P. Cavafy: Collected Poems – Revised Edition, trans. Edmund Keeley and Philip Sherrard (Princeton University Press, 1992).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.