Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Profile” – W. H. Auden

W. H. Auden sinh năm 1907 ở York và theo học Văn học Anh tại Christ Church, Đại học Oxford, nơi ông kết bạn với các nhà thơ Cecil Day-Lewis, Louis MacNeice, và Stephen Spender. Ông đến Mỹ năm 1939 và trở thành công dân Hoa Kỳ năm 1946. Auden được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1948, giải Bollingen năm 1953, và giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1956, và từ năm 1956 đến năm 1961 là Giáo sư về Thơ tại Đại học Oxford. Ông qua đời ở Vienna năm 1973.

Profile

Hắn tạ ơn Chúa mỗi ngày
vì hắn được sinh ra và nuôi lớn
làm một Pharisêu người Anh.

          *

Một tuổi thơ đầy ắp tình yêu thương
và những món ngon để ăn:
sao hắn không ghét sự thay đổi cho được?

          *

Tham ăn và Lười
thường đã bảo vệ hắn
khỏi Dục vọng và Giận dữ.

          *

Khi hắn say, không dữ dằn hay ủy mị
nhưng lại quá dễ dàng
thuyết giảng.

          *

Quá nhút nhát để tìm mối,
trong mơ mộng phong kiến của hắn
lòng can đảm là không cần.
Đức Hồng Y dừng xe ngựa:
“Con, con làm ta vui lòng. Nhảy lên đi!”

          *

Cách hắn ăn mặc
làm lộ ra một đứa trẻ hờn dỗi,
tru lên đòi người lớn mặc quần áo cho.

          *

Hắn hay giậm chân,
thỉnh thoảng khóc,
nhưng chưa bao giờ thấy chán.

          *

Tự phụ? Không hẳn, trừ
kiến thức của hắn về niêm luật,
và bạn bè của hắn.

          *

Lời khen? Chẳng quan trọng,
nhưng nhớ lại thì cũng sướng
khi chìm vào giấc ngủ.

          *

Hắn thích tặng quà,
nhưng thấy khó quên được
giá của mỗi món quà.

          *

Hắn ghen tị với những người học được,
khi đọc báo,
cách gấp chúng.

          *

Hắn ước mình là
Konrad Lorenz và người viết
các tiểu thuyết của Firbank.

          *

Đến ngã tư,
hắn trông đợi đèn giao thông
sẽ đổi xanh cho hắn.

          *

Một người ám ảnh với nghi thức
một bất ngờ thú vị
sẽ làm hắn bực mình.

          *

Nếu không có đồng hồ
hắn sẽ không bao giờ biết khi nào
phải thấy đói hoặc nứng.

          *

Thiên thần hộ mệnh của hắn
luôn luôn chỉ cho hắn
đọc Gì và Ai tiếp theo.

          *

Ý thức được vận may của mình,
hắn băn khoăn sao có ít
người tự tử đến thế.

          *

Nhìn lướt qua các hành khách
cùng chuyến tàu điện ngầm, hắn hỏi:
“Thực sự có thể nào
mình là người duy nhất trên toa
thấy mừng vì còn sống?”

          *

Lúc tỉnh dậy, hắn nghĩ:
“Bảo bối, bảo bối ta!
Mặc xác những kẻ gièm pha!”

          *

Lúc đi ngủ:
“Con phải làm gì đây?
Người lại phụ Chúng con nữa rồi.”

1964–1966

ADDENDA

Trong những giấc mơ lo âu,
đúng khoảnh khắc hắn từ bỏ hy vọng,
hắn phóng tinh.

          *

Dẫu bản tính đơn phu,
hắn thấy khó mà ruồng bỏ
bất kể một méng.

          *

Trong cơn ho
hắn cảm thấy mình nôn ra
những chữ F cứng in hoa.

          *

Tại sao, khi được thụ động đưa đi
bởi một chiếc tàu hoặc xe, hắn cảm thấy
ít thôi thúc hút thuốc hơn?

          *

Hắn chưa bao giờ trông thấy Chúa,
nhưng một hoặc hai lần, hắn tin
hắn đã nghe thấy Ngài.

1973

W. H. Auden, “Profile,” Collected Poems (Faber and Faber, 1976).

Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on November 13, 2025 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

Design a site like this with WordPress.com
Get started