Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Ngày đầu tiên” – Nguyễn Huy Hoàng

Ngày đầu tiên

Để không nhìn xuống dưới, chúng ta đứng cách xa
cửa sổ. Trong những ngày này của những vòng tròn xoay
không hồi kết, căn phòng có thể có một cây đàn dương cầm,
một chậu cây, và một chiếc giường. Anh cần một cái gì
hơn thế, em nói, ngồi xuống giường, để sự cliché
của khung cảnh này có thể được trung hòa. Và chúng ta
phải chấp nhận đôi khi. Và chậu cây—nó có mặt ở đó
vì nó được tạo ra và bởi vậy tầm thường. Chẳng có
chỉ dấu nào cho thấy sẽ có bất cứ chuyện gì xảy ra, ngoài
những đàn sói hoang lang thang trên phố, dừng lại
trước đèn đỏ không người để nhìn lên những chiếc drone
đang ghi hình mình. Những người hàng xóm đã đến trước đó
trong những căn phòng bên, sẵn sàng diễn một vở kịch
viết bằng tiếng Getic. Người ta có trồng bắp cải ở Địa
Trung Hải không? em nói trong lúc cởi giày. Verba mihi
desunt
. Gì cơ? Không có gì. Hãy để tôi quỳ xuống và hôn lên mu
bàn chân em và rồi chúng ta có thể bắt đầu đếm cừu để
thức cùng nhau đêm nay, tin mọi chuyện sẽ tốt lên.

Leave a comment

Information

This entry was posted on April 8, 2020 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

Design a site like this with WordPress.com
Get started