Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.
Các năm ngày càng ngắn
các linh mục ở đền Ammon
phát hiện ra Ngọn đèn Vĩnh cửu đốt ít dầu hơn mỗi năm
có nghĩa thế giới đang thu hẹp lại
không gian thời gian và con người
Sự quan sát của các linh mục được truyền lại từ Plutarch
làm dấy lên sự giận dữ càu nhàu trong giới triết gia
những kẻ bởi tuyệt vọng với sự hay thay đổi của con người
muốn vũ trụ soi sáng cho chúng ta như một hình mẫu
Bằng chứng từ ngọn đèn có vẻ đồng ý
một cách phi lý với kinh nghiệm của những người đã bỏ lại
các quán trọ ga tàu nhà cửa và băng qua dòng nước ảo tưởng
và giờ đi trên một con dốc thoải nơi tất cả chúng ta đi
Họ biết
– ngày và đêm co lại
– bông hồng hái lúc bình minh hoảng hốt rụng cánh
đến tối chỉ còn là một chùm nhụy hoa cháy rụi
– giữa một cái ngáp tháng Chạp và một giấc chợp mắt tháng Tám
chỉ một khoảnh khắc trôi qua không sự kiện hay lưu luyến
– ngày càng ít những lá thư hành trình sự bất ngờ
– một cây nến mảnh như kim trong những ngón tay run rẩy
soi đường từ bức tường này sang bức tường khác
những tấm gương đóng băng từ chối ban niềm an ủi
– những người thân đã chết nhiều như những bờ cát trông như cát
những phòng trọ trong ký ức chúng ta không nhận lấy một ai
– bụi lắng đọng trong những căn phòng trống và viết hồi ký
– thành phố quê hương nhòa đi đến cả Ca’ d’Oro
cũng không còn tỏa sáng và tất cả những nơi chúng ta yêu thích
chìm xuống biển trên những đầm nước mặn không ổn định
Ngọn đèn Vĩnh cửu đốt ít dầu hơn mỗi năm
Đấy là cách vũ trụ hiền từ đắp chăn cho chúng ta ngủ
Zbigniew Herbert, “Cradle Song,” Report from the Besieged City and Other Poems, trans. John and Bogdana Carpenter (Ecco Press, 1985).
Copyright © 1983 by Zbigniew Herbert | Nguyễn Huy Hoàng dịch.