Tomas Tranströmer (1931–2015) là nhà thơ người Thụy Điển. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1990 và giải Nobel văn chương năm 2011.
I
Đêm nay tôi ở dưới chỗ dằn tàu.
Tôi là một trong những sức nặng thầm lặng
giúp tàu không bị lật!
Các khuôn mặt mơ hồ trong bóng tối như những tảng đá.
Chúng chỉ có thể rít lên: “đừng động vào ta.”
II
Những giọng nói khác chen vào, người nghe
lướt nhẹ như một cái bóng mỏng trên
dải phát quang của các kênh trên chiếc radio.
Ngôn ngữ đi chung nhịp với những kẻ hành quyết.
Vì vậy chúng ta phải chọn một ngôn ngữ mới.
III
Con sói ở đây, người bạn của mọi giờ
chạm vào các cửa sổ bằng cái lưỡi của mình.
Thung lũng đầy những cán rìu trườn.
Tiếng ì ầm của người bay đêm đổ lên trời
một cách uể oải, như một chiếc xe lăn vành sắt.
IV
Họ đang đào thị trấn lên. Nhưng bây giờ yên tĩnh.
Dưới những cây du trong nghĩa trang:
một máy xúc trống. Cái gầu trên mặt đất –
cử chỉ của một người ngủ thiếp đi trên bàn
với nắm tay ở trước mặt. – Chuông ngân.
Tomas Tranströmer, “Night Duty,” The Great Enigma: New Collected Poems, trans. Robin Fulton (New Directions, 2006).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.