Osip Mandelstam sinh năm 1891 trong một gia đình Do Thái ở Warsaw. Năm 1911 ông cùng các nhà thơ Nikolai Gumilev và Sergey Gorodetsky lập nên trường phái thơ Acme và xuất bản tập thơ đầu năm 1913. Năm 1922 ông kết hôn với Nadezhda Khazina và chuyển đến Moskva, nơi ông kiếm sống bằng công việc phê bình và dịch thuật. Năm 1933 ông viết một bài thơ giễu nhại Stalin, dẫn đến việc bị bắt giữ và kết án đi đày trong năm sau đó. Trong làn sóng Đại thanh trừng 1936–1938, ông bị bắt lần thứ hai và bị kết án năm năm tù vì “các hoạt động phản cách mạng.” Ông qua đời ở trại trung chuyển Vtoraya Rechka gần Vladivostok vào tháng 12 năm 1938.
Có những người phụ nữ là ruột thịt với đất ẩm,
Và mỗi bước chân của họ là một tiếng nức nở vang,
Đi cùng người chết và là người đầu tiên
Đón người mới phục sinh – là ơn gọi của họ.
Và đòi hỏi sự vuốt ve từ họ là tội ác,
Và chia tay họ vượt quá sức người phàm.
Hôm nay một thiên thần, ngày mai – một con giun
Trong mộ, ngày sau chỉ còn là bản phác…
Những gì từng là sải bước sẽ không thể với tới được…
Hoa bất tử, bầu trời vẹn nguyên,
Và tất tật những gì sẽ đến chỉ là một lời hứa.
4 tháng 5, 1937
Osip Mandelstam, “Есть женщины сырой земле родные” (1937).
Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.