Louise Glück (1943–2023) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1993, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 2014, và giải Nobel văn chương năm 2020.
Khi ta tạo ra các ngươi, ta đã yêu các ngươi.
Giờ ta thương hại các ngươi.
Ta đã cho các ngươi mọi thứ các ngươi cần:
giường đất, chăn không khí xanh –
Khi ta đứng xa hơn khỏi các ngươi
ta nhìn rõ các ngươi hơn.
Tâm hồn các ngươi giờ phải rộng mênh mông,
không phải như thế kia,
những thứ nhỏ nhặt biết nói –
Ta đã cho các ngươi mọi món quà,
màu xanh của buổi sáng xuân,
thời gian mà các ngươi không biết cách dùng –
các ngươi muốn nhiều hơn, cái món quà
dành riêng cho một tạo vật khác.
Mặc mọi thứ các ngươi hy vọng,
các ngươi sẽ không thấy mình trong vườn,
giữa các loài thực vật mọc lên.
Đời các ngươi không xoay vòng như đời chúng:
đời các ngươi là đường bay của loài chim
thứ bắt đầu và kết thúc trong tĩnh lặng –
thứ bắt đầu và kết thúc, trong hình thức vọng lại
vòng cung này từ cây bu lô trắng
đến cây táo.
Louise Glück, “Retreating Wind,” The Wild Iris (Ecco Press, 1992).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.