Jorge Luis Borges (1899–1986) là một nhà văn và nhà thơ người Argentina, một nhân vật chủ chốt trong nền văn chương tiếng Tây Ban Nha với những tác phẩm đã trở thành điển phạm của châu Mỹ Latin trong thế kỷ XX. Sách của ông bắt đầu được dịch và xuất bản rộng rãi ở Mỹ và châu Âu sau khi ông được trao giải Prix International cùng Samuel Beckett năm 1961. Danh tiếng quốc tế của ông cũng được củng cố bởi các giải de Cervantes năm 1969 và giải Jerusalem năm 1971, bên cạnh sự bùng nổ của các nhà văn Mỹ Latin thuộc thế hệ sau trong những năm 1960 và 1970.
Tôi muốn biết quá khứ mình là của ai.
Tôi đã là ai trong số họ? Chàng trai Geneva
đã ghi mấy dòng thơ hexameter Latin
mà những năm thanh tẩy đã xóa?
Hay cậu bé đã đi tìm trong cả
thư viện của người cha những đường cong
đích xác của bản đồ và những hình thù
hoang dã là con hổ và con báo?
Hay cái người đã đẩy một cánh cửa
mà sau nó một người đàn ông nằm chết
mãi mãi, và đã hôn trong ngày trắng
cái khuôn mặt đã ra đi, khuôn mặt chết?
Tôi là những người không còn nữa. Vô ích
tôi là những kẻ đã lạc mất ấy, chiều nay.
Jorge Luis Borges, “All our yesterdays,” La rosa profunda (Emecé Editores, 1975).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.