Tomas Tranströmer (1931–2015) là nhà thơ người Thụy Điển. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1990 và giải Nobel văn chương năm 2011.
Ở giữa công việc
chúng ta bắt đầu khao khát mãnh liệt cây xanh hoang dã,
khao khát chính Hoang dã, chỉ bị thâm nhập
bởi nền văn minh mỏng của đường dây điện thoại.
*
Mặt trăng nhàn rỗi xoay quanh hành tinh Công việc
với khối lượng và trọng lượng của nó. – Họ muốn nó như thế.
Khi chúng ta đi trên đường về nhà mặt đất vểnh tai lên.
Lòng đất lắng nghe chúng ta qua những ngọn cỏ.
*
Ngay ngày làm việc này cũng có sự yên tĩnh riêng tư.
Như ở một vùng nội địa đầy khói có con kênh chảy qua:
CON TÀU bất thình lình xuất hiện giữa dòng xe cộ
hoặc lướt phía sau nhà máy, một kẻ lang thang trắng.
*
Chủ nhật nọ tôi đi qua một tòa nhà mới chưa sơn
đứng trước một bề mặt ướt xám xịt.
Nó đã nửa hoàn thành. Gỗ có cùng màu sáng
giống như da của một người đang tắm.
*
Không kể những ánh đèn đêm tháng Chín hoàn toàn đen kịt.
Khi đôi mắt đã quen, nó hơi sáng lên
trên mặt đất có những con ốc sên lớn lướt đi
và nấm nhiều như những vì sao.
Tomas Tranströmer, “On the Outskirts of Work,” The Great Enigma: New Collected Poems, trans. Robin Fulton (New Directions, 2006).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.