Georg Trakl (1887–1914) là nhà thơ người Áo.
cho Bessie Loos
Thật sự cậu yêu mặt trời, trèo đỏ tía xuống ngọn đồi,
Những con đường rừng, con chim đen hót
Và niềm vui sướng của màu xanh lá.
Nghiêm túc là cuộc sống của cậu dưới bóng cây
Và thuần khiết gương mặt cậu.
Chúa đã nói một ngọn lửa dịu dàng vào tim cậu:
Ôi con người!
Lặng lẽ bước chân cậu tìm thấy thành phố vào buổi tối;
Lời than thở tăm tối từ miệng cậu:
Tôi muốn làm một kỵ binh.
Nhưng đi theo cậu bụi rậm và dã thú,
Ngôi nhà và khu vườn chạng vạng của những kẻ trắng
Và kẻ giết cậu đã truy tìm cậu.
Mùa xuân và mùa hè và tươi đẹp mùa thu
Của kẻ công chính, bước chân khẽ của cậu
Qua những căn phòng tối của những kẻ mộng.
Đêm cậu ở một mình với vì sao của cậu;
Nhìn, thấy tuyết rơi xuống những cành trơ trụi
Và trong hành lang nhập nhoạng cái bóng kẻ giết người.
Chìm xuống, bạc, cái đầu của kẻ chưa ra đời.
Georg Trakl, “Kaspar Hauser Lied,” Sebastian im Traum (Kurt Wolff Verlag, 1915).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.