César Vallejo (1892–1938) là nhà văn, nhà thơ, và nhà soạn kịch người Peru.
Có những cú đấm trong đời, rất mạnh… Tôi cũng chẳng biết nữa!
Những cú đấm như từ lòng căm hận của Chúa; như thể trước chúng,
dòng chảy ngầm của mọi thứ chúng ta phải chịu đựng
đọng thành vũng trong tâm hồn… Tôi cũng chẳng biết nữa!
Có ít thôi; nhưng chúng ở đó… Chúng đào những cái hào tối tăm
trên khuôn mặt dữ dằn nhất và trên tấm lưng khỏe nhất.
Có lẽ chúng là những con ngựa của Attila man rợ;
hay những sứ giả đen mà Thần Chết phái đến chỗ chúng ta.
Chúng là những cú nhào sâu của các Kitô của tâm hồn,
của đức tin đáng mến nào đó mà Số phận đã báng bổ.
Những cú đấm đẫm máu ấy là tiếng lách tách
của một ổ bánh mì cháy ở cửa lò.
Và người đàn ông… Tội nghiệp… tội nghiệp! Y quay mắt, như
khi một cái vỗ lên vai gọi chúng ta;
y quay đôi mắt hoang dại, và mọi thứ y từng sống
đọng thành vũng, như một vũng tội lỗi, trong ánh mắt y.
Có những cú đấm trong đời, rất mạnh… Tôi cũng chẳng biết nữa!
César Vallejo, “Los heraldos negros,” Los heraldos negros (1919).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.