Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Một hành trình” – Zbigniew Herbert

Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991.

Một hành trình

1

Nếu mi bắt đầu một hành trình hãy cầu cho nó là một hành trình dài
một cuộc lang thang dường như không đích đến sự mò mẫm
để mi biết được sự gồ ghề của đất không chỉ bằng mắt mà bằng cả xúc giác
để mi đối mặt với thế giới bằng toàn bộ lớp da mình

2

Hãy đánh bạn với người Hy Lạp từ Ephesus người Do Thái từ Alexandria
họ sẽ dẫn mi đi qua những khu chợ đang ngủ
các thành phố của các hiệp ước những cổng vòm bí mật
ở đó trên một athanor đã tắt trên một phiến ngọc lục bảo
Basileos Valens Zosima Geber Filalet lắc lư
(vàng đã bốc hơi trí tuệ vẫn còn)
qua tấm mạng hé ra của Isis
các hành lang như những tấm gương đóng khung trong bóng tối
những lễ nhập môn im lặng và những cuộc truy hoan vô tội
qua những đường hầm bị bỏ hoang của các huyền thoại và tôn giáo
mi sẽ đến được những vị thần trần trụi không biểu tượng
chết tức là bất tử trong cái bóng của những con quái vật của họ

3

Khi mi đã biết hãy im lặng về cái biết của mi
hãy học lại thế giới như một triết gia Ionia
hãy nếm nước lửa không khí và đất
bởi chúng sẽ còn khi mọi thứ đã qua đi
và hành trình sẽ còn tuy không còn là của mi nữa

4

Bấy giờ quê hương của mi sẽ trở nên nhỏ bé
một chiếc nôi một con thuyền buộc vào cành cây bằng mái tóc mẹ mi
khi mi nhắc tên nó sẽ không một ai ngồi bên đống lửa
biết nó nằm ở đằng sau ngọn núi nào
nó sinh ra những loại cây gì
khi thực sự nó cần rất ít sự dịu dàng
hãy lặp lại các âm thanh buồn cười của tiếng nói nó trước khi ngủ
że – czy – się
hãy mỉm cười trước khi ngủ với một bức icon mù
với những cây ngưu bàng với dòng suối với đàn gà con
mái nhà đã đi rồi

có một đám mây trên thế giới

5

Hãy khám phá sự ít quan trọng của lời nói sức mạnh vương giả của cử chỉ
sự vô dụng của các khái niệm sự thuần khiết của các nguyên âm
với chúng mọi thứ có thể được diễn tả buồn vui sướng giận
nhưng đừng giận dữ
hãy chấp nhận mọi thứ

6

Đây là thành phố nào vịnh nào phố nào sông nào
một tảng đá mọc giữa biển không cần tên
trái đất giống như bầu trời
các biển báo gió những ánh sáng cao và thấp
những phiến đá khắc đã sụp thành bụi
cát mưa và cỏ đã san phẳng ký ức
những cái tên giống như âm nhạc trong suốt và vô nghĩa
Kalambaka Orchomenos Kavalla Levadia
đồng hồ dừng lại và từ giờ trở đi các giờ là đen trắng hoặc xanh
chúng thấm đẫm cái ý nghĩ rằng mi đang mất đi các đường nét trên mặt
câu trả lời nào một dòng chữ khắc đã mòn có thể cho những cây kế
hãy trả lại chiếc yên rỗng mà không hối tiếc
hãy trả lại không khí cho kẻ khác

7

Vậy nên nếu là một hành trình hãy cầu cho nó là một hành trình dài
một hành trình đích thực mà từ đó mi không quay trở lại
sự lặp lại của thế giới một hành trình căn bản
cuộc trò chuyện với các nguyên tố câu hỏi không lời đáp
một hiệp ước cưỡng bách sau một cuộc chiến
                                                                                            sự hòa giải vĩ đại

Zbigniew Herbert, “A Journey,” trans. John and Bogdana Carpenter, Salmagundi, No. 126/127 (Spring-Summer 2000).

Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on May 4, 2025 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

Design a site like this with WordPress.com
Get started