Constantine P. Cavafy (1863–1933) là nhà thơ người Hy Lạp.
Ở góc quán cà phê ồn ào, một ông già
ngồi cúi đầu xuống bàn, không có ai bầu bạn,
một tờ báo đặt trước mặt.
Và trong sự tầm thường khốn nạn của tuổi già
ông nghĩ mình đã chẳng tận hưởng là bao
những năm còn khỏe mạnh, hoạt ngôn và trẻ đẹp.
Ông biết mình đã già đi nhiều: ông thấy, ông cảm nhận được.
Vậy mà như mới hôm qua thôi ông còn trẻ.
Một quãng đời ngắn ngủi, ngắn ngủi đến thế.
Và ông nghĩ về sự Thận-trọng, cách nó lừa ông,
cách ông vẫn luôn tin – thật điên rồ! –
lời của kẻ trí trá: “Ngày mai. Ngươi còn nhiều thời gian.”
Ông nhớ lại những thôi thúc bị kìm hãm, bao
vui sướng ông đã hy sinh. Mỗi cơ hội bỏ lỡ
giờ chế nhạo sự thận trọng vô nghĩa của ông.
… Nhưng suy nghĩ quá nhiều, hồi tưởng quá nhiều
ông già cảm thấy chóng mặt. Ông ngủ thiếp đi,
đầu gục xuống bàn trong quán cà phê.
1894
C. P. Cavafy, “An Old Man,” C. P. Cavafy: Collected Poems – Revised Edition, trans. Edmund Keeley and Philip Sherrard (Princeton University Press, 1992).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.