Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991.
Chỉ cần nhắm mắt lại –
bước chân tôi bước đi khỏi tôi
như một cái chuông điếc không khí sẽ nuốt lấy nó
và một giọng nói giọng của chính tôi gọi từ xa
đóng băng thành một làn hơi nước
tay tôi buông xuống
cúp quanh cái miệng đang gọi
xúc giác một con thú mù
sẽ lùi sâu hơn
vào những hang động tối tăm và ẩm ướt
mùi cơ thể sẽ còn lại
sáp cháy
rồi nó lớn dần trong tôi
không phải nỗi sợ không phải tình yêu
mà hòn đá trắng
vậy đây là cách nó thành hiện thực
số phận thứ vẽ chúng ta trên tấm gương một bức phù điêu
tôi thấy khuôn mặt hõm bầu ngực phồng vỏ ốc rỗng của đầu gối
các bàn chân hếch một bó các ngón tay khô
sâu hơn máu của đất
sum suê hơn một cái cây
là hòn đá trắng
sự tròn đầy thờ ơ
nhưng đôi mắt lại thét lên
hòn đá lùi lại
nó là một hạt cát
chìm sâu dưới trái tim
chúng ta nuốt hình ảnh chúng ta lấp khoảng trống
giọng nói vật lộn với không gian
tai tay môi run rẩy dưới những thác nước
vào vỏ ốc của các lỗ mũi
tiến một con tàu chở các mùi hương từ Ấn Độ
và các cầu vồng nở rộ từ bầu trời đến mắt
đợi đã hòn đá trắng
chỉ cần nhắm mắt lại
Zbigniew Herbert, “White Stone,” Selected Poems of Zbigniew Herbert, trans. Bogdana and John Carpenter (Oxford University Press, 1977).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.