Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Con đường” – Zbigniew Herbert

Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991.

Con đường

Nó không phải con đường chân lý chỉ đơn giản một con đường
với một cái rễ đỏ vắt ngang hai bên là những chiếc lá kim
và khu rừng đầy quả dại cùng với những linh hồn dao động

nó không phải là con đường chân lý bởi bỗng nhiên
nó mất đi sự thống nhất và kể từ đó trong cuộc sống
các mục tiêu của chúng ta trở nên không rõ ràng

Bên phải là một nguồn nước

chọn nguồn nước bạn bước lên các bậc thang của u tối
xúc giác dẫn lối mù vào bóng tối ngày một sâu
đến với mẹ của các nguyên tố mà Thales tôn vinh
để rốt cuộc hợp nhất với trái tim ẩm ướt của vạn vật
với cái hạt tăm tối của nguyên nhân

Bên trái là một ngọn đồi

nó mang đến sự bình yên và một tầm nhìn bao quát
ranh giới của khu rừng cái khối tối tăm của nó
không những chiếc lá lẻ các thân cây những cây dâu dại
cái hiểu biết xoa dịu khu rừng chỉ là một giữa nhiều rừng

Có phải thực sự rằng không thể có cùng lúc cả hai
mạch nước và ngọn đồi ý tưởng và chiếc lá
và đổ ra sự đa dạng mà không cần những lò luyện ác quỷ
của thuật giả kim tăm tối của sự trừu tượng quá sáng

Zbigniew Herbert, “Path,” Selected Poems of Zbigniew Herbert, trans. Bogdana and John Carpenter (Oxford University Press, 1977).

Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on August 19, 2025 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

Design a site like this with WordPress.com
Get started