Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991.
Gửi Konstanty Jeleński
Trái những dự đoán tồi tệ nhất của các nhà bói toán thời tiết
– một cái nêm rộng của không khí cực đóng đến tận cán lên trời –
trái với bản năng sống với chiến lược sinh tồn thiêng liêng
– các loài cây khác chủ đích tập trung sức lực cho một cú nhảy vọt
và huy động nụ trên các tiền tuyến đen trước cuộc tấn công –
trước khi Prospero giơ tay
bụi mận gai bắt đầu buổi hòa nhạc độc tấu
trong hội trường lạnh lẽo trống trải
cái bụi ven đường này đập tan
âm mưu của những kẻ thận trọng
và nó giống
như những tình nguyện viên trẻ xinh trai
hy sinh vào ngày đầu cuộc chiến trong bộ quân phục mới
đế giày hầu như chưa được cát viết lên
như những vì sao thơ bị dập tắt quá sớm
như một chuyến điền dã bị cuốn trôi bởi một trận tuyết lở
như những kẻ nhìn rõ trong bóng tối
như những kẻ nổi loạn mặc kệ những chiếc đồng hồ của lịch sử
mặc kệ những dự đoán tồi tệ nhất
vẫn khởi sự bất chấp tất cả
ôi sự điên rồ của những bông hoa trắng ngây thơ
trận bão tuyết chói lòa
đỉnh sóng
một aubade với một ostinato ngắn ngủi ương ngạnh
một vầng hào quang không đầu
phải bụi mận gai
vài tiết nhịp
trong một hội trường trống
rồi các nốt nằm tứ tán
giữa các vũng nước và cỏ dại đỏ quạch
để không ai nhớ đến
song ai đó phải có lòng can đảm
ai đó phải bắt đầu
phải bụi mận gai
vài tiết nhịp thuần khiết
nhiêu đó là rất nhiều
nhiêu đó là tất cả
Zbigniew Herbert, “Blackthorn,” Elegy for the Departure and Other Poems, trans. Bogdana and John Carpenter (Ecco Press, 1999).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.