Mahmoud Darwish sinh năm 1941 ở làng al-Birweh, Palestine. Ông rời Israel đến Moskva năm 1970 và sống lưu vong ở nhiều nơi, bao gồm Cairo, Beirut, và Paris, trước khi trở về Ramallah năm 1996. Tác giả của hơn hai mươi tập thơ, ông qua đời ở Houston năm 2008.
Sau màn đêm của em, đêm của mùa đông cuối,
con phố biển vắng bóng những lính gác đêm,
không cái bóng nào theo tôi sau khi đêm của em khô héo
dưới mặt trời của khúc hát tôi. Ai sẽ nói với tôi bây giờ:
Hãy bỏ lại hôm qua và mơ mộng bằng tất cả
tiềm thức của anh đi?
Tự do của tôi ngồi bên tôi, cùng tôi, và trên đầu gối tôi
như một chú mèo nhà. Nó nhìn chằm chằm tôi và những gì
của hôm qua em để lại cho tôi: chiếc khăn choàng
lilac, các cuốn băng khiêu vũ giữa bầy sói, và một chiếc
vòng cổ hoa nhài quanh tảo của trái tim…
Tự do của tôi sẽ làm gì, sau màn đêm của em,
đêm của mùa đông cuối?
“Một đám mây đã trôi từ Sodom đến Babylon,”
hàng trăm năm trước, nhưng Paul Celan thi sĩ của nó
đã tự trầm, hôm nay, dưới dòng sông của Paris.
Em sẽ không đưa tôi đến dòng sông nữa. Không lính gác
nào sẽ hỏi tôi: Hôm nay tên anh là gì? Ta sẽ không nguyền rủa
chiến tranh. Ta sẽ không nguyền rủa hòa bình. Ta sẽ không trèo
lên bức tường vườn tìm màn đêm cho hai cây liễu
và hai khung cửa sổ, và em sẽ không hỏi tôi: Bao giờ
hòa bình mở các cổng thành ta cho lũ bồ câu?
Sau màn đêm của em, đêm của mùa đông cuối,
những người lính dựng trại ở một nơi xa xôi
và một vầng trăng trắng rọi xuống ban công nhà tôi
và tôi ngồi lặng lẽ cùng tự do của mình, nhìn đêm đau đáu:
Tôi là ai? Tôi là ai sau màn đêm của em
đêm của mùa đông cuối?
Mahmoud Darwish, “A Cloud from Sodom,” The Butterfly’s Burden, trans. Fady Joudah (Copper Canyon Press, 2007).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.