W. H. Auden sinh năm 1907 ở York và theo học Văn học Anh tại Christ Church, Đại học Oxford, nơi ông kết bạn với các nhà thơ Cecil Day-Lewis, Louis MacNeice, và Stephen Spender. Ông đến Mỹ năm 1939 và trở thành công dân Hoa Kỳ năm 1946. Auden được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1948, giải Bollingen năm 1953, và giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1956, và từ năm 1956 đến năm 1961 là Giáo sư về Thơ tại Đại học Oxford. Ông qua đời ở Vienna năm 1973.
Vào một ngày giữa tháng Mười hai,
khi đang rán mấy cái
xúc xích cho mình, tôi bất chợt
cảm thấy dưới các ngón
trẻ hơn ba chục tuổi cái vành
của một cái vô lăng,
trên má tôi làn gió bỏng rát
của một trưa tháng Tám,
làm một hành khách bên cạnh tôi
Em như của ngày xưa.
Phóng qua một đồng bằng phù sa
trồng rau củ xanh tốt,
ta lao đi trong các đám bụi
trắng, và ngỗng chạy ré
khi ta suýt cán chúng vài phân,
làm một đường thẳng băng
hướng về các ngọn núi dần dần
rộng ra về phía Đông,
hân hoan tin chắc rằng màn đêm
sẽ mang niềm vui đến.
Nó đã. Trong căn bếp lát gạch
ta được ăn cá hồi
áp chảo và pho mát thối: bên
lò sưởi ta trò chuyện
một lúc, rồi, cầm nến, trèo các
bậc dốc. Ái đã ân
nơi đó và khi đó: tê mê
chúng ta sớm thiếp đi
trong âm thanh của một dòng sông
rì rầm qua hẻm núi.
Kể từ đó, các khoái thú khác
đã bùng lên và lụi,
các kẻ thù đã đổi địa chỉ,
và Chiến tranh làm xấu
một con số không đếm hết được
các hàng xóm xa lạ,
quý báu với chính họ như ta:
nhưng quanh hình ảnh em
sương không xuống, và Trái đất vẫn
có thể làm kinh ngạc.
Vậy thì tôi phải phàn nàn gì
khi lụi cụi loanh quanh
một căn bếp ngoại ô gọn gàng?
Nỗi cô đơn? Vớ vẩn!
Nó đủ xã hội với các khuôn
mặt và cảnh quan thật
mà vì gương mặt thân thiện của
chúng ít nhất tôi có
thể học cách sống với béo phì
và một chút danh tiếng.
W. H. Auden, “Since,” City Without Walls (Faber and Faber, 1969).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.