Rainer Maria Rilke là một trong những nhà thơ vĩ đại nhất viết bằng tiếng Đức của thế kỷ 20. Sinh năm 1875 ở Praha, ông xuất bản tập thơ đầu, Leben und Lieder, năm 1894. Phần lớn cuộc đời ông sống chu du ở các nước châu Âu, với Paris là nơi hoạt động chính trước khi ông phải ở lại Munich khi Thế chiến I nổ ra. Năm 1919 ông đến Thụy Sĩ, hoàn thành hai tác phẩm cuối, Die Sonette an Orpheus (1922) và Duineser Elegien (1923), trước khi qua đời năm 1926.
Âm nhạc: hơi thở của các bức tượng. Có lẽ:
sự im lặng của các bức tranh. Mi ngôn ngữ nơi ngôn ngữ
chấm dứt. Mi thời gian,
đứng vuông góc với hướng đi của các trái tim phàm.
Các cảm giác hướng tới ai? Ôi, mi sự biến đổi
các cảm giác thành gì? –: thành cảnh quan nghe thấy được.
Kẻ lạ, mi: âm nhạc. Mi lớn vượt chúng ta,
không gian của trái tim. Cái sâu nhất trong chúng ta,
thứ, đứng vượt lên chúng ta, bứt ra ngoài, –
sự ly biệt thiêng liêng:
khi cái bên trong đứng ra ngoài chúng ta
như khoảng cách thuần thục nhất, như là phía
bên kia của không khí:
thuần khiết,
vô biên,
không còn cư ngụ được.
Rainer Maria Rilke, “An die Musik” (1918).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.