Liz Waldner (1956–) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải James Laughlin năm 2000.
Có những manh mối.
Ở bàn ăn tối, anh gọi Julian xứ Norwich là “ông”;
tôi nói, lịch sự, “Không phải là ‘bà’ sao?”
Ngày hôm sau tôi ở Washington, D.C., trong thư viện,
tìm “Người đàn ông đội mũ gỗ.”
Anh ta không ở trên giá.
Đã bỏ qua hàng “G” tôi quay lại; đây là “D”: O.K.
Tôi về nhà với Kathryn Davis. Khi đọc xong cuốn tiểu thuyết
một ngày sau, tôi ước nó là thật. đời. thật.
Tôi hỏi, như người ta hỏi, khi mê mẩn: Anh đến từ đâu?
Sao tôi không biết?
Và đây, một lần nữa, là Julian xứ Norwich, ở đây trong cuốn sách này.
Nhiều hơn một lần.
H. Ai đã không nghĩ về Julian xứ Norwich trong hai mươi năm?
(tôi ước tính)
Đ. Tôi (tôi ước tính)
Cho: Vô số tiếng chuông tinh tế như vậy,
những vần điệu và sự đồng bộ hiếm gặp
Chứng minh: Tôi/thế giới thế nào
Đ.P.C.M. (không cô đơn)
Liz Waldner, “On Distance,” The New Yorker (January 23, 2017 Issue).
Copyright © 2017 by Liz Waldner | Nguyễn Huy Hoàng dịch.