Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Bình thản chúng ta bước qua ngày này tháng Tư” – Delmore Schwartz

Delmore-Schwartz.jpg

Courtesy of New Directions Publishing

Delmore Schwartz (1913–1966) là nhà thơ và người viết truyện ngắn người Mỹ, nổi tiếng nhất với tác phẩm “In Dreams Begin Responsibilities.” Ông được trao giải thơ Bollingen năm 1959.

Bình thản chúng ta bước qua ngày này tháng Tư

Bình thản chúng ta bước qua ngày này tháng Tư,
Những vần thơ đô thị ở đây kia lấp ló,
Trong công viên ngồi người nghèo và những kẻ chủ tô,
Những đứa trẻ hò la, những chiếc xe hơi nọ
Lẩn trốn quanh chúng ta, chạy mất,
Giữa những kẻ triệu phú và những người công nhân
Những con số đem lại mọi khoảng cách,
Giờ là năm Một chín ba mươi bảy,
Rất nhiều người thân đã bị đưa đi khỏi nơi này,
Chuyện gì sẽ xảy đến với tôi và với anh
(Đây là ngôi trường mà chúng ta được dạy…)
Ngoài bức ảnh và ký ức chúng ta sẽ trở thành?
(…rằng thời gian là ngọn lửa mà chúng ta rực cháy.)

(Đây là ngôi trường mà chúng ta được dạy…)
Cái gì là cái tôi ở giữa ngọn lửa này?
Cái gì giờ là tôi cái tôi là khi ấy
Tôi sẽ lại chịu đựng và sẽ lại ra tay,
Bản thần luận tôi đã viết trong những ngày trung học
Đã khôi phục từ thuở ấu thời cả sự sống hôm nay,
Những đứa trẻ hò la rạng rỡ trong khi chạy
(Đây là ngôi trường mà bọn trẻ được dạy…)
Đang hoàn toàn say đắm với cái trò chuyền bóng qua tay!
(…rằng thời gian là ngọn lửa mà bọn trẻ rực cháy.)

Hừng hực cơn vội vã, cái quay cuồng ngọn lửa!
Cha tôi, Eleanor, họ đi đâu cả rồi?
Họ mất bảy năm rồi, không phải nơi họ đang ở bây giờ,
Mà họ đã là gì khi ấy?
                                        Mà không nữa? Không nữa?
Từ Một chín mười bốn cho đến ngày hiện tại,
Bert Spira và Rhoda thiêu rụi, thiêu rụi
Không phải nơi họ đang ở bây giờ (họ ở đâu bây giờ?)
Cả hai đều đẹp đẽ, mà họ đã là gì khi ấy;

Từng phút một bùng lên trong căn phòng cháy,
Cái quả cầu vĩ đại quay trong lửa mặt trời,
Cuốn đi cái tầm thường và cái gì độc đáo.
(Mọi thứ đều lóe sáng! Mọi thứ đều đỏ rực!)
Cái gì giờ là tôi cái tôi là khi ấy?
Hãy cầu cho ký ức đừng bao giờ để tuột
Màu nhỏ nhất của ngày thường nhỏ nhất:
Thời gian là ngôi trường mà chúng ta được dạy,
Thời gian là ngọn lửa mà chúng ta rực cháy.

Delmore Schwartz, “Calmly We Walk Through This April’s Day,” Summer Knowledge: New and Selected Poems, 1938-1958 (New York: Doubleday & Company, 1958).

Copyright © 1958 by Delmore Schwartz | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on November 16, 2019 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.