Ishion Hutchinson sinh năm 1983 ở Port Antonio, Jamaica. Anh được trao giải PEN/Joyce Osterweil cho thơ năm 2011, giải Whiting cho thơ năm 2013, giải thơ của Hiệp hội Nhà phê bình Sách Quốc gia Mỹ năm 2016, và giải văn chương Windham–Campbell cho thơ năm 2019.
Em sững sờ trước tĩnh mạch trên đá cẩm thạch.
Nhịp đập nhẹ của khoảnh khắc khi em tiến đến gần.
Máu của chàng thì thầm khi em đứng sát, anh
đã tin, và vẫn tin. Khi anh quay trở lại với
nó, em đã biến mất ở một xứ sở khác
của đầu anh mà sẽ không bao giờ, giống như chàng, già đi.
Lâu anh đã có thể nhìn chằm chằm vào mạch máu.
Gã khổng lồ hẳn đã cười và chế nhạo David.
Rồi chàng hình dung ra cú ngã của gã khổng lồ, và nghe
thấy một sự yên tĩnh bồn chồn cho đến tận Sokho.
Chàng nghĩ về dòng sông gần vườn nho,
tảng đá mơ lớn rộng của nó. Chàng không còn biết nó.
Những con vật trông không thể nguôi ngoai.
Họ biết chàng trai của họ lạc mất là để trở thành vua.
Đáng lẽ ra anh phải chụp cả hai;
nhưng tảng đá chìm trong anh và anh đã không chụp;
đôi mắt anh đi giữa mắt em và mắt của David
trong lúc đội quân kia, tan tác, đẩy chúng ta ra xa,
cơn hỗn loạn át đi những lời anh cất tiếng
gọi em, mà David nghe thấy, quay lại, nhẹ nhàng gật đầu
với sự cảm thông hiếm thấy của một kẻ giết người.
Ishion Hutchinson, “David,” The New York Review of Books (December 5, 2019 Issue). This poem was included in The Best American Poetry 2021.
Copyright © 2019 by Ishion Hutchinson | Nguyễn Huy Hoàng dịch.