Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Cáo phó: Đại dương” – Victoria Chang

Victoria Chang

Photo by Nicholas Nichols

Victoria Chang sinh năm 1970 ở Detroit, Michigan trong một gia đình di cư từ Đài Loan. Tập thơ thứ năm của cô, OBIT, sẽ được Copper Canyon Press xuất bản vào tháng Tư năm 2020.

Cáo phó: Đại dương

Đại dương—qua đời ngày 21 tháng 8, 2017, khi tôi không nhảy khỏi tàu. Thay vào đó, tôi kéo cửa lại và đóng chốt an toàn. Nước trong cơ thể tôi muốn đổ vào đại dương và tôi tưởng tượng mình bị nước cuốn trôi, cơ thể tôi tách thành những giọt nước mà nó vẫn luôn luôn là. Tôi có thể cảm thấy muối đọng trên cổ nhiều ngày. Một người phụ nữ mà tôi từng biết đã nhảy ra khỏi một ô cửa sổ đến cái chết của mình. Sự khác biệt là cô đang bị truy đuổi. Một số nhà khoa học nói đại dương đang ấm lên. Một số nói đại dương có những vùng hạ ôxy không có ôxy. Ngay cả nước cũng có hệ thống thứ bậc. Cái chết của một đứa trẻ thì tồi tệ hơn cái chết của một người phụ nữ trừ khi người phụ nữ đã chết là mẹ của đứa trẻ và là bậc phụ huynh duy nhất. Nếu người phụ nữ đã chết là mẹ của một người trưởng thành, đó đơn giản là một phần của cuộc sống. Nếu cả hai mẹ con cùng chết, đó là một sự tội nghiệp. Nếu cả gia đình đều chết, đó là một thảm họa. Chúng ta sẽ gọi cái chết của cả đại dương là gì? Sự yên bình.

Victoria Chang, “OBIT [The Ocean],” OBIT (Copper Canyon Press, 2020). This poem was included in The Best American Poetry 2019.

Copyright © 2020 by Victoria Chang | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on April 28, 2020 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.