Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Vô đề” – Mark Strand

Solitude, 1990 by Luc Tuymans

Mark Strand (1934–2014) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải thơ Rebekah Johnson Bobbitt năm 1992, giải thơ Bollingen năm 1993, giải Pulitzer cho thơ năm 1999, và giải Wallace Stevens năm 2004, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1990 đến năm 1991.

Vô đề

Còn về bài thơ mà Cô gái Đáng yêu bỏ vào túi của bạn,
Bắt đầu bằng, “Tớ liên tục nghĩ về chúng ta, siêu nhân, làm sao
Chúng ta bay vòng quanh và nói, ‘Xin chào, tôi là ABC, còn bạn là ai?’”
Đã nhiều năm kể từ khi bạn còn buồn đọc nó. Nhưng giờ
Dưới ánh sáng oải hương dưới bóng những cây thông nó có vẻ
Đúng lúc. Bụi của một dục vọng, sự sụp đổ tối tăm của những hình ảnh
Dọc trang giấy là tất cả những gì còn lại. Và cô ấy đã thật xinh đẹp,
Và bài thơ, lúc ấy bạn đã nghĩ, cũng đẹp không kém.
Oải hương hóa thành tro. Những đám mây biến mất. Đâu rồi
Cô gái ấy? Và đâu rồi cậu bé ấy, người đã đứng hàng giờ
Bên ngoài nhà cô, học được quá muộn rằng luôn luôn có điều gì đó
Sắp xảy ra đúng lúc nó chẳng phục vụ cho mục đích nào cả?

Mark Strand, “Untitled,” Blizzard of One (Knopf, 1998). This poem was first published in The New Yorker (October 20, 1997 Issue).

Copyright © 1998 by Mark Strand | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on May 21, 2020 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.