Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Ông Cogito gặp tượng Đức Mẹ Vĩ đại ở Louvre” – Zbigniew Herbert

Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.

Ông Cogito gặp tượng Đức Mẹ Vĩ đại ở Louvre

Cái tiểu vũ trụ học bằng đất sét nung
này lớn hơn bàn tay một chút đến từ Boeotia
trên chóp cái đầu như núi thánh Meru
từ đó tóc chảy ra – những dòng sông lớn trên trái đất
cổ là thiên đường hơi ấm đập trong đó
những chòm sao không ngủ
vòng cổ của những đám mây

hãy gửi cho chúng con nước thánh bội thu
người từ ngón tay mà lá mọc lên
chúng con sinh ra từ đất sét
như con cò quăm con rắn và cây cỏ
chúng con muốn người đỡ chúng con
trong bàn tay mạnh mẽ của người

trên bụng bà là trái đất vuông
dưới gác canh của một mặt trời kép

chúng con không muốn các vị thần khác ngôi nhà khí mỏng manh
là đủ một hòn đá cái cây những cái tên đơn giản của mọi thứ
hãy mang chúng con cẩn thận từ đêm sang đêm
rồi thổi tắt các giác quan trước ngưỡng cửa của câu hỏi

trong tủ kính Người Mẹ bị bỏ rơi
nhìn với con mắt kinh ngạc của một ngôi sao

Zbigniew Herbert, “Mr. Cogito Comes Across a Statuette of the Great Mother in the Louvre,” The Collected Poems: 1956–1998, trans. Alissa Valles (Ecco Press, 2007).

Copyright © 1974 by Zbigniew Herbert | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on December 31, 2021 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

Design a site like this with WordPress.com
Get started