Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.
Một
buổi sáng mùa đông
nó nảy ra trong đầu ông Cogito
nó đứng yên
ở giữa đầu
nó không chịu nhúc nhích
sang phải không
sang trái cũng không
nó to
thở hổn hển
có mùi như một người đưa thư
và một bí mật nghèo khổ
Giá như
ông Cogito biết
vì sao nó đến
chẳng có
giao tiếp gì
ông Cogito không dám hỏi
“xin lỗi nhưng có chuyện gì vậy”
ông vật lộn
với sự bất động lặng câm của nó
nó kéo dài
không chịu nổi
một tình huống khó xử
hơn thế còn đáng xấu hổ
bởi nó càng
ở giữa đầu càng lâu
thì nó càng
biến đổi
từ một kẻ đột nhập
– thành một vị khách
– một người ở trọ
– một người đồng sở hữu
cái đầu
nó đã
và đã
một lần nữa đã
rất cứng đầu
không chịu khuất phục
may mắn làm sao
ông Cogito
bị viêm phổi
cơn sốt bùng lên một đám cháy
đầu ông cháy rụi
và cùng với nó
là thứ đã nảy ra trong đầu
một sáng mùa đông
dạo này
ông Cogito
rất thận trọng
cẩn thận
ông kiểm tra
cửa ra vào cửa sổ lỗ khóa
kể cả miệng ống khói
kể cả miệng trí tưởng tượng
Zbigniew Herbert, “It Came to Mind,” The Collected Poems: 1956–1998, trans. Alissa Valles (Ecco Press, 2007).
Copyright © 1998 by Zbigniew Herbert | Nguyễn Huy Hoàng dịch.