Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Bói” – Zbigniew Herbert

Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.

Bói

Tất cả các đường chìm vào thung lũng của bàn tay
vào một cái hõm nhỏ nơi nguồn số phận chảy
Đây là đường đời Nhìn xem nó chạy như một mũi tên
chân trời năm ngón tay được chiếu sáng bởi dòng suối
xô về phía trước lật đổ các chướng ngại vật
và không có gì đẹp hơn không có gì mạnh mẽ hơn
sự dấn về phía trước

So với nó đường chung thủy mới bơ vơ làm sao
như một tiếng kêu trong đêm một dòng sông sa mạc
hình thành trong cát và chết đi trong cát
Có lẽ sâu hơn dưới lớp da nó kéo dài hơn nữa
rẽ các mô cơ và tiến vào các động mạch
để chúng ta có thể gặp vào ban đêm người chết của mình
bên trong nơi ký ức và dòng máu chảy
trong các hầm mỏ các giếng các căn buồng
đầy những cái tên tăm tối

Ngọn đồi này không ở đây – sau rốt tôi nhớ
có một cái tổ của sự dịu dàng tròn trịa như thể
một giọt nước mắt nóng của chì đã rơi xuống tay tôi
Sau rốt tôi nhớ mái tóc cái bóng của một bên má
những ngón tay mảnh sức nặng của một mái đầu ngủ

Ai đã phá vỡ cái tổ ai đắp lên
cái gò của sự hờ hững vốn không có ở đây

Tại sao anh ấn bàn tay vào mắt
Chúng tôi bói Chúng tôi là ai mà biết

Zbigniew Herbert, “Fortune-Telling,” Selected Poems, trans. Czesław Miłosz and Peter Dale Scott (Penguin, 1968).

Copyright © 1956 by Zbigniew Herbert | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on August 4, 2023 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

Design a site like this with WordPress.com
Get started