Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Biển chiều” – Octavio Paz

Octavio Paz (1914–1998) là nhà thơ người Mexico. Ông được trao giải Miguel de Cervantes năm 1981, giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1982, và giải Nobel văn chương năm 1990.

Biển chiều

cho Juan José Arreola

Những tường nước cao, những tòa tháp cao,
thứ nước đen thình lình trước không gì,
thứ nước không thể xuyên qua được, xanh, xám,
thứ nước thình lình trắng, sáng lóa.

Nước giống như sự khởi đầu của nước,
giống như sự khởi đầu trước nước,
nước bị nhấn chìm bởi nước,
hủy diệt những gì mà nước giả vờ là.

Tiếng hổ gầm vang rền của nước,
những móng vuốt vang rền của trăm con hổ,
trăm bàn tay của nước, trăm con hổ
với một bàn tay trước không gì.

Biển trần truồng, biển khát biển,
sâu với những vì sao và với bọt cao,
kẻ đào tẩu trắng khỏi nhà tù của biển,
bùng nổ trong những giới hạn sao,

những ký ức nào, những ham muốn bị giam cầm nào,
đốt lên những ngọn lửa xanh trên da mi?
Trong mi mi cồn lên, trên chính mình mi trỗi dậy
và không bao giờ thoát khỏi chính mình.

Thời gian thứ đóng băng hoặc lao xuống,
thời gian thứ là biển và biển thứ là tảng băng trăng,
người mẹ thịnh nộ, con thú khổng lồ bị bửa ra
và thời gian thứ gặm nhấm ruột gan.

Octavio Paz, “Mar por la tarde,” Obra poética: 1935-1970 (Círculo de Lectores, 1997).

Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on May 7, 2024 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.